CHÚA CHÚNG TA 2-11: Chúa Giê-xu Chịu Cám Dỗ Trong Cương Vị Đức Chúa Trời
- Bầy Nhỏ
- 3 giờ trước
- 7 phút đọc
Nếu Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời thì tại sao Ngài phải chịu cám dỗ?
Đức Chúa Trời toàn năng, toàn tri, toàn tại, toàn hảo, vô hạn, vĩnh hằng. Không ai hay một điều gì có thể làm Ngài thay đổi. Ngài không thể phạm tội.
Nếu Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời, thì tại sao Ngài phải chịu cám dỗ như loài người?
Bài học hôm nay cho biết ý nghĩa của việc Chúa Giê-xu chịu cám dỗ trong cương vị Ngài là Đức Chúa Trời. Đồng thời cho thấy tầm quan trọng của sự kiện này trong chương trình cứu rỗi của Đức Chúa Trời dành cho loài người.
Link tài liệu Chúa Chúng Ta:
-----
⏱ 00:00 - Mở Đầu.
⏱ 00:22 - Ôn Bài 2-10: Các Thuộc Tính của Đức Chúa Trời.
⏱ 03:12 - Bài 2-11: Chúa Chịu Cám Dỗ trong cương vị Đức Chúa Trời.
⏱ 04:09 - Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 4:1-11 - Chúa Chịu Cám Dỗ.
⏱ 06:03 - Sa-tan Cám Dỗ Chúa hóa đá thành bánh.
⏱ 06:50 - Chúa Giê-xu từ chối dùng quyền năng để thoát khỏi khó khổ.
⏱ 09:24 - Ngài luôn bị cám dỗ dưới nhiều hình thức.
⏱ 12:42 - Sa-tan Cám Dỗ Chúa nhảy khỏi nóc đền thờ.
⏱ 13:12 - Chúa Giê-xu từ chối dùng quyền năng để được tôn sùng.
⏱ 14:01 - Tính chất của sự Cám Dỗ Chúa đã chịu.
⏱ 14:53 - Chúa giữ sự cân bằng tuyệt đối giữa thần tính và nhân tính của Ngài.
⏱ 15:44 - Chúa Giê-xu chịu cám dỗ như chúng ta.
-----
🎵Intro🎵: 'Romantic Love Music (Wedding Background Intro Theme)' - by BackgroundMusicForVideos (Maksym Malko)
🎵Music 2🎵: 'Charming Acoustic Guitar Fairy-tale Fantasy Music' - by Denis-Pavlov-Music (Denis Pavlov)
-----
CHÚA GIÊ-XU CHỊU CÁM DỖ TRONG CƯƠNG VỊ ĐỨC CHÚA TRỜI
Phúc âm Ma-thi-ơ kể ba câu chuyện trong Năm Chuẩn Bị: (1) Sự giảng dạy của Giăng Báp-tít, 3:1-12; (2) Chúa Giê-xu chịu báp-têm, 3:13-17; (3) Chúa Giê-xu chịu cám dỗ, 4:1-11. Chúa Giê-xu bị cám dỗ ba lần, ở ba nơi: (1) Trong hoang mạc; (2) Tại đền thờ, và (3) Trên núi cao. Trong đó có hai lần, trong hoang mạc và tại đền thờ, Chúa đã chịu cám dỗ trong cương vị Ngài là con của Đức Chúa Trời.

“Thánh Linh đem Đức Chúa Giê-xu vào hoang mạc để chịu ma quỷ cám dỗ.” (Ma-thi-ơ 4:1-11). Ngài đã nhịn ăn 40 ngày, 40 đêm. Như mọi người, Ngài rất đói và cần phải ăn; nhưng giữa hoang mạc không có thức ăn cho Ngài. Sa-tan gợi ý Ngài có thể hóa đá thành bánh để ăn. Trong bài cầu nguyện chung, chính Chúa Giê-xu đã dạy các môn đồ xin Cha trên trời ban cho bánh đủ ăn hàng ngày. Là con người, Chúa đói và muốn ăn thì không có gì sai trái cả. Trong cương vị là con Đức Chúa Trời, Chúa Giê-xu có thừa quyền năng để hóa đá thành bánh. Chúa Giê-xu cũng đã dùng quyền năng để hóa bánh cho hơn 5000 người ăn. Vậy thì việc dùng quyền năng để đáp ứng nhu cầu chính đáng, tự nó cũng không phải là tội. Nếu việc Chúa đói và việc hóa bánh đều không phải là tội, thì Chúa bị cám dỗ ở điểm nào?

Điểm mấu chốt của sự cám dỗ trong hoang mạc là nếu Chúa Giê-xu dùng quyền năng Đức Chúa Trời để thoát khỏi khó khăn, thì việc làm người của Ngài rất dễ dàng. Như vậy, Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời giả bộ đóng vai con người, chứ không thật sự là người y như chúng ta. Bất cứ khi nào có nhu cầu hay gặp nan đề như con người, thì Ngài đều có thể dễ dàng giải quyết bằng quyền năng của Đức Chúa Trời! Nếu Chúa Giê-xu sụp bẫy của Sa-tan, thì phép lạ đầu tiên Ngài làm là dùng quyền năng Đức Chúa Trời để vượt qua khó khăn riêng và giải quyết nhu cầu của chính mình. Nhưng phép lạ đầu tiên Chúa làm hoàn toàn khác với ý đồ của Sa-tan. Giăng 2:9-11 kể lại phép lạ đầu tiên của Chúa Giê-xu là hóa nước thành rượu cho một đám cưới tại Ca-na. Tại HOANG MẠC, Chúa Giê-xu kiệt sức vì chịu đói suốt 40 ngày đêm. Tại TIỆC CƯỚI có dư thừa thức ăn, chỉ hơi phiền là thiếu một chút rượu. Nhưng Chúa Giê-xu đã chọn theo ý Đức Chúa Trời để giải quyết nhu cầu của người khác, thay vì làm theo ý riêng lo giải quyết nhu cầu của chính mình.


Tại Ê-đen yên bình đầy hoa thơm trái ngọt, A-đam đã rơi vào cám dỗ. Tại hoang mạc nóng cháy, khô cằn, chỉ có thú hoang, gai góc và đá sỏi, Chúa Giê-xu đã chiến thắng Sa-tan sau 40 ngày đêm đói khát. Chúa Giê-xu đã tự nguyện bước vào thế giới đã bị rủa sả do sự sa ngã của A-đam, gánh chịu sự rủa sả dành cho tội nhân, vâng phục Đức Chúa Trời, chiến thắng kẻ thù của Đức Chúa Trời, để chấm dứt sự rủa sả và cứu thế giới thoát khỏi quyền lực của Sa-tan.
Trong suốt chức vụ của Chúa Giê-xu, Ngài luôn bị cám dỗ từ chối khó khăn đau khổ của con người. Trong cương vị Đức Chúa Trời, Ngài bị cám dỗ tự thoát ra khỏi khó khăn đau khổ của loài người. Trong cương vị là con người, Ngài bị cám dỗ không đứng cùng với loài người tội lỗi trong những khó khăn đau khổ của họ. Sự cám dỗ đến với Chúa Giê-xu dưới nhiều hình thức, qua nhiều người khác nhau; như Giăng Báp-tít (Ma-thi-ơ 3:14); Sa-tan (Ma-thi-ơ 4:3); Phi-e-rơ, là người thân thiết của Ngài (Ma-thi-ơ 16:21-23); những suy nghĩ rất người của chính Ngài (Ma-thi-ơ 26:38-39); đám dân thường (Ma-thi-ơ 27:39-40); các nhà lãnh đạo tôn giáo (Ma-thi-ơ 27:41-43); những người lính La-mã (Lu-ca 23:36-37); tên trộm cướp (Lu-ca 23:39).

Lần cám dỗ thứ hai, tại Đền Thờ, Chúa Giê-xu cũng bị cám dỗ trong cương vị Đức Chúa Trời. Người Do-thái tin rằng Đấng Mê-si-a sẽ hiện ra trên tháp nhọn Đền Thờ; rồi trước sự chứng kiến của dân chúng Giê-ru-sa-lem, Ngài sẽ nhảy xuống nền đá bên dưới mà không bị thương tích gì. Nếu Chúa Giê-xu làm việc này, Ngài sẽ được chào đón, tôn sùng là Đấng Mê-si-a ngay. Nhưng làm vậy là Ngài đã dùng quyền năng Đức Chúa Trời để tự khẳng định giá trị và nâng cao uy tín của mình. Chúa Giê-xu làm phép lạ luôn luôn có mục đích; khi thì để dạy một chân lý, khi thì để giải quyết khó khăn của NGƯỜI KHÁC. Nhưng Ngài không bao giờ làm phép lạ để gây ấn tượng, để được công chúng biết đến. Ngài không dùng phép lạ để tự nâng cao mình lên. Khi Chúa làm phép lạ chữa lành cho một người phung cùi, cho hai người mù, cho con gái ông Giai-ru cũng như nhiều người bệnh khác, Ngài đã nhắc nhở họ “cẩn thận, không được nói với ai.” (Ma-thi-ơ 8:3-4; 9:27-31; 12:15-16. Mác 5:42-43).

Khởi đầu chức vụ, Chúa Giê-xu đã bị cám dỗ dùng quyền năng Đức Chúa Trời để lẫn tránh những khó khăn của con người hoặc là tự nâng cao giá trị của chính mình. Sự cám dỗ ấy theo suốt những năm chức vụ của Chúa Giê-xu (Ma-thi-ơ 16:1; 21-23). Đến khi đang chịu đóng đinh trên thập tự, Ngài còn bị cám dỗ xuống khỏi cây thập tự, vừa để thoát khỏi sự chết, vừa để cho mọi người thấy Ngài có quyền phép mà tin theo Ngài (Ma-thi-ơ 27:41-43).
Chúa Giê-xu là Đấng duy nhất đem được sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời đến cho loài người, vì Ngài có hai bản tính trong một thân vị. Vì thế, Sa-tan đã tìm mọi cách phá hỏng sự cân bằng tuyệt đối trong thân vị của Chúa Giê-xu. Phi-líp 2:6-8 cho chúng ta thấy cách Chúa Giê-xu giữ sự cân bằng tuyệt đối giữa thần tính và nhân tính của Ngài: “Ngài vốn có hình của Đức Chúa Trời, Nhưng không xem sự bình đẳng với Đức Chúa Trời là điều nên nắm giữ; Ngài đã từ bỏ chính mình, Mang lấy hình đầy tớ, Và trở nên giống như loài người. Ngài đã hiện ra như một người, Tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, Thậm chí chết trên cây thập tự.”

Chúa Giê-xu đã tình nguyện gác qua một bên mọi đặc quyền của Đức Chúa Trời để trở nên giống như loài người. Ngài cũng chịu cám dỗ như chúng ta, có khi còn lớn hơn nữa, vì tuy có thể dùng quyền năng Đức Chúa Trời để giảm bớt đau khổ, nhưng Ngài đã không dùng đến. Hê-bơ-rơ 4:15-16 khích lệ chúng ta: “Vì chúng ta không có một thầy tế lễ thượng phẩm chẳng có thể cảm thông sự yếu đuối chúng ta, nhưng có một thầy tế lễ bị cám dỗ đủ mọi cách như chúng ta, song chẳng phạm tội. Vậy, chúng ta hãy vững lòng đến gần ngôi ân điển, để nhận được sự thương xót và tìm được ân điển giúp đỡ chúng ta kịp thời.”

Comments