Giúp Đọc Kinh Thánh: Dân Số Ký 20
- Bầy Nhỏ
- 21 thg 6
- 4 phút đọc
Đã cập nhật: 23 thg 7
Đọc sách Dân Số Ký đoạn 20 tại [Đây].

(20:3-4) Làm sao dân Y-sơ-ra-ên có thể kêu than sau khi chứng kiến cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời trong cuộc nổi dậy của Cô-ra?
Hội những người than vãn này đại diện cho thế hệ mới. So sánh 20:22-29 với 33:38 cho thấy tại thời điểm của cuộc nổi loạn này đã gần 40 năm sau khi Cô-ra nổi dậy. Ký ức của họ về sự xấu xa và cái kết của Cô-ra chắc đã bị rơi vào quên lãng từ lâu rồi.
(20:12-13) Làm thế nào Đức Giê-hô-va được tôn thánh tại Mê-ri-ba?
Qua việc phán xét Môi-se và A-rôn vì tội của họ, cho dù họ là lãnh tụ do Ngài chọn. Sẽ không có sự thỏa hiệp, không có sự thiên vị, không có ngoại lệ. Đức Chúa Trời cũng bày tỏ sự thánh khiết (và ân điển) của Ngài qua việc cung cấp nước dư dật cho dân sự Ngài – lần này bất chấp sự bất tuân của những người lãnh đạo họ.
(20:12) Tại sao Môi-se bị trừng phạt nặng nề đến vậy? |
Chúng ta không hoàn toàn hiểu rõ tại sao một sai phạm khiến Môi-se không được vào vùng đất hứa, đặc biệt khi ông đã trải qua bốn mươi năm chịu đựng vô số những than phiền và nỗi loạn từ dân Y-sơ-ra-ên vô ơn. Đây là một số lời lý giải khả dĩ. Đầu tiên, Môi-se có thể bị từ chối cho phép vào vùng đất hứa bởi vì đức tin cá nhân của ông đã lung lay. Ở c. 12, Đức Chúa Trời buộc tội Môi-se bởi vì sự thiếu tin cậy của ông – Vì các con không tin Ta … Hoặc có thể bởi vì Môi-se đã bày tỏ công khai sự hoài nghi của mình, hành động như thể chỉ lời nói sẽ không đủ để Đức Chúa Trời ban nước uống. Điều này có thể là ý của Đức Chúa Trời khi Ngài phán rằng Môi-se không tôn Ngài nên thánh trước mặt dân Y-sơ-ra-ên. Một số nghĩ rằng Môi-se đã không tôn Đức Chúa Trời nên thánh qua việc ông tự nhận lấy cho chính mình công trạng cung cấp nước. Ông nói rằng Chúng ta phải lấy nước từ trong vầng đá này ra cho các ngươi uống sao? (c. 10, Bản Dịch Mới). Số khác đề nghị rằng có thể bởi vì Môi-se không tuân theo chỉ dẫn chính xác của Đức Chúa Trời nên ông bị ngăn cấm. Đức Chúa Trời phán rằng, hãy triệu tập hội chúng lại và truyền cho tảng đá (c. 8). Môi-se đã truyền cho hội chúng và đập tảng đá. Một đề nghị khác là sự tức giận của Môi-se có thể đã ngăn cản ông không được vào vùng đất hứa. Ông đã gọi hội chúng là dân nổi loạn và đập tảng đá trong cơn giận dữ (Thi Thiên 106:32-33). |
(20:14) Tại sao người Y-sơ-ra-ên gọi chính mình là anh em của Ê-đôm?
Ê-đôm, có nghĩa là đỏ, là một tên gọi khác cho vùng đất nơi Ê-sau sống. Ê-sau là người anh sinh đôi của Gia-cốp, con trai của I-sác và cháu trai của Áp-ra-ham. Người Y-sơ-ra-ên là hậu duệ của Gia-cốp; Người Ê-đôm là hậu duệ của Ê-sau. Người Y-sơ-ra-ên đã thừa kế lời hứa mà Đức Chúa Trời ban cho Áp-ra-ham, nhưng người Ê-đôm thì không. Cặp anh em đã trải qua phần lớn năm tháng cuộc đời mình trong ganh đua hận thù, một phần bởi vì tranh chấp trong sự khác biệt đó. Gần năm trăm năm sau, hậu duệ của họ vẫn xưng nhận mối quan hệ này với nhau – nhưng đồng thời cũng nhận lấy sự ganh đua. Đồng thời xem Sáng. 25: 23-26, 29-34 và Sáng. 27:36-40.
(20:20-21) Tại sao Ê-đôm lại từ chối cho phép Y-sơ-ra-ên đi băng qua trong hòa bình?
Mô-áp, vương quốc bà con với Ê-đôm, đang trong tranh chiến với Si-hôn, vua dân A-mô-rít, hàng xóm cuồng chiến phía bắc của họ. Thực ra, 21:26 cho biết Si-hôn đã chiếm phần lớn khu vực phía bắc của Mô-áp. Dễ hiểu tại sao dân Ê-đôm cảm thấy miễn cưỡng để cho phép một đạo quân tiềm năng băng qua lãnh thổ của mình và có thể biến đất nước của họ trở thành một bãi chiến trường để đánh lại dân A-mô-rít.
(20:24) Về với tổ tiên mình
Câu nói này mô tả cái chết của một người công chính mà qua đời vì tuổi già. Nó cũng đồng thời nhắc đến quan điểm của dân Hê-bơ-rơ về sự sống sau khi chết. Người Hê-bơ-rơ trông chờ được tái đoàn tụ với các thành viên trong gia đình ở một nơi huyền bí gọi là Sheol, nơi của người chết. Đa-vít nhắc đến sự đoàn tụ này khi đứa bé của ông chết (2 Sa-mu-ên 12:23). Một ngàn năm sau, Chúa Giê-xu đề cập đến các tổ phụ tập hợp lại, xác nhận rằng các tín đồ cổ đại thực sự vẫn còn sống. Xem Mat. 22:32.
Bình luận